Bảo sang châu Phi ai cũng hơi lo. Người ta bảo bị ruồi vàng đốt thì phát sốt lên, ngủ li bì rồi toi. Sốt rét ác tính, vài giờ cũng toi liền. Mà có đến mấy loại sốt đâu chỉ có một. Nhiều bệnh khủng khác nữa chỉ châu Phi mới có. Đói khát, rồi đánh nhau vân vân và vân vân. Tất cả oánh vào tư tưởng, hỏi sao mà chả lo.
Thiên nhiên hoang sơ ở Senegal
Khi đặt chân đến đất Phi rồi thì chẳng thấy gì đáng sợ. Ngược lại, còn thấy thích, thích đến độ say mê. Say vì cái tính hoang sơ. Tự nhiên hoang dã, đời sống lạc hậu, chiến tranh đơn giản, luật pháp cũng “cổ lỗ” luôn… Lúc đầu tôi đến một nước mà ở đó có đầy đủ các kiểu trên lận: (Mô zăm bich). Cũng có đánh nhau. Bọn chống chính phủ, người Mô kêu là “Ban-đi-đù” (mình kêu là phỉ, thổ phỉ í). Cánh chúng tôi ví họ đánh nhau như hai đứa trẻ chơi trò đánh vật vậy. Đùng - đoàng một tí rồi cướp bóc, rồi bỏ chạy. Phỉ bắt được dân thường nó cũng chặt đầu đốt xác dã man hớt luôn. Vì vậy, chúng tôi vẫn phải có kế hoạch sơ tán. Nếu được phép sẽ kể dài dài nghe!
Tự nhiên hoang dã, đời sống lạc hậu, chiến tranh đơn giản, luật pháp cũng “cổ lỗ” luôn
Các bạn đã kể nhiều châu Phi nhìn từ thành phố. Tôi kể vài nét về nông thôn, mang đậm nét hoang sơ. Đặt chân đến một nước bất kỳ nào đó ở châu Phi các bạn sẽ gặp ngay hình ảnh những savan nhiệt đới mênh mông. Nhìn thấy đây đó những cây baobab với cái thân bự, nhiều khi dị dạng, thân cành trơ trọi tua tủa giương lên trời xanh. Bên dưới loáng thoáng cây bụi, đại bộ phận cây cỏ đã khô và nát vụn hòa lẫn với màu vàng của cát. Châu Phi mùa khô là vậy đó. Nơi có đến chín tháng khô. Cái đó làm nên sự khắc nghiệt của châu lục này. Mozambique, Zimbabwe, hay Senegal, Gambia những nơi tôi từng qua dù là Bắc hay Nam bán cầu, dù Đông hay Tây Phi đều như thế cả..
Hình ảnh những savan nhiệt đới mênh mông
Savan nhiệt đới châu Phi (Những con đường chính xuyên qua savan thẳng tắp chừng vài chục cây số mới đến một làng hoặc một thị trấn ở SN)
Tôi đã từng đi trên savan trong những đêm trăng mông lung huyền ảo. Và cũng nhiều dịp đi vào mùa mưa ban đêm, xe chúng tôi từng đè lên những con vật hoang dã như rắn, kỳ nhông, thỏ và các con vật khác khi chúng kiếm ăn ban đêm. Một số vùng người Phi không ăn thịt những con vật đã chết dù có to như con bò bị kẹp xe đi nữa (dân đạo Hồi). Còn chúng tôi chả tội gì từ bỏ một dịp thưởng thức những đặc sản quý hiếm ấy.
Lion rock ở Senegal
Đất đai châu Phi mênh mông, dân cư thưa thớt. Chúng tôi băng qua những cánh đồng không cần đường xá, đây đó thỉnh thoảng mới bắt gặp một cộng đồng dân cư chừng vài ba gia đình, cộng đồng nào đông thì vài chục ở những nơi có chút nguồn nước. Mỗi cộng đồng như vậy người ta gọi là làng. Mỗi làng đều có trưởng làng.
Người dân thân thiện
Nước là điều kiện sống còn của người dân châu Phi. Người ta phải đi xa đội nước về dùng. Những người này phải đi hàng cây số từ làng ra đây giặt quần áo. Để tiết kiệm, họ chỉ giặt có hai lượt, lượt xà phòng và lượt rũ. Giặt xong trải ra cát phơi trông như hoa cát vậy.
Phượt bằng xe máy là phương tiện vừa nhanh vừa linh hoạt. Có thể đi vào tất cả các ngóc ngách nơi mình muốn khám phá. Nhưng đi các vùng nông thôn châu Phi phải cẩn thận với cát. Tất nhiên, châu Phi là cát rồi. Khi vào đường nhiều cát, bọn tôi thường phải đi lốp hơi non, về số 1, đi chậm, vững tay lái..Tất nhiên khi cát quá dầy thì phải để xe lại và đi bộ. Thứ hai khi muốn tạt ngang vào những cánh đồng, (cánh phượt thường hiếu kỳ mà) nơi có rừng cây như ảnh dưới nên cẩn thận.
Loài cây này có vẻ khẳng khiu, khắc khổ. Khác với baobab, nó có lá xanh vào mùa khô. rụng lá vào mùa mưa, lá nhỏ và rất nhiều gai. Cành của nó khô rụng xuống lẫn vào cát. Xe vào đây gai của nó găm vào dễ gây thủng lốp như chơi. Tôi bị vài lần ở giữa đồng không mông quạnh xít toi vì quên mang đồ sửa chữa. Vì vậy, phượt bằng xe máy ngoài các món thông dụng là thức ăn đồ uống, bông băng, thuốc sát trùng… thì chớ quên đem theo đồ nghề sửa xe....
>>Lang thang trời cát - Mũi Dinh
Theo toidi